Quay lại Dân trí
Dân Sinh

Cặp sinh đôi Đắk Lắk từng bị bác sĩ thông báo "gia đình về lo hậu sự", 9 năm sau lớn bổng, xinh xắn như búp bê

Từng bị dọa sinh non khi mang thai 6 tháng, vừa sinh con được 1 tháng thì hai bé bị viêm phổi, bác sĩ tiên lượng xấu. Thế nhưng, may mắn đã mỉm cười với chị Phương Sang khi hai con của chị vượt qua tất cả và hiện tại đã trở thành những cô bé xinh xắn, đáng yêu.

Chị Bùi Thị Phương Sang, 31 tuổi, hiện đang sống ở thị trấn Ea Drăng, huyện Ea H'leo, tỉnh Đắk Lắk kể, chị sinh con trai đầu lòng vào năm 2009. Hai năm sau, chị bất ngờ biết mình có bầu lần 2 khi thai đã được 3 tháng. Khi đi siêu âm biết mình mang thai đôi, chị Sang rất vui nhưng cũng lo lắng, khóc nhiều vì lúc đó chị cũng vừa ly hôn, sợ không có điều kiện để nuôi con.

Hành trình mang thai đôi của chị Sang chẳng hề dễ dàng khi chị bị dọa sinh non lúc thai được 6 tháng tuổi. "Hồi đó mình bị đau bụng dọa sinh non, cứ chiều tối là phải bò bằng 4 chân quanh giường chứ nằm yên một chỗ thì không chịu nổi cơn đau. Có cơn đau đẻ mà phải nhịn không được đẻ thì mọi người cũng hiểu nó đau đớn như thế nào. Vậy mà cứ đau quá không chịu nổi thì lại phải tiêm thuốc để cắt cơn đau.

Mình phải nằm viện hơn 3 tháng để giữ bé đủ 9 tháng 10 ngày mới sinh. Quãng thời gian đó thực sự rất vất vả, đau đớn, hàng ngày ăn uống, vệ sinh tại chỗ ròng rã như vậy đến tận lúc sinh" - chị Sang nhớ lại.

Hai chị em Kỳ Anh và Đan Nguyên dễ thương từ nhỏ nhưng sau lần bị viêm phổi lúc 1 tháng tuổi, hai bé thường xuyên bị ốm vặt. 

Trải qua bao khó khăn, sau đó chị Sang sinh hai con gái Lê Anh Kỳ và Lê Đan Nguyên thành công, cân nặng của hai bé lần lượt là 2,8kg và 2,6kg. Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Sau sinh 1 tháng thì 2 bé lại phải nhập viện vì bị sốt cao, viêm phổi. 3 mẹ con bồng bế nhau vào bệnh viện huyện. Đến nơi thì hai bé đã tím tái, bác sĩ khám rồi bảo gia đình chuẩn bị lo hậu sự. 

Nghe bác sĩ nói, chị Sang sốc nặng, nhưng "còn nước còn tát", gia đình lại cho hai con lên bệnh viện tỉnh. May mắn là lên đến bệnh viện tỉnh thì sức khỏe của hai bé cũng dần ổn định. Bé lớn là Kỳ Anh bị nặng hơn nên phải nằm ở phòng cấp cứu 1 tuần, còn bé sau là Đan Nguyên thì 3 ngày sau là được lên phòng điều trị nằm. Một bé ở tầng 1, một bé ở tầng 3, hàng ngày, chị Sang lại chạy lên chạy xuống liên tục để chăm con, có những lức tưởng chừng như sắp đuối sức không gắng gượng được nữa.

Sau lần đó Kỳ Anh và Đan Nguyên cũng thường xuyên bị ốm vặt, mãi đến tận năm nay, khi hai bé đã được 9 tuổi thì mới đỡ ốm đau hơn. 

Hiện tại, Kỳ Anh và Đan Nguyên đã 9 tuổi, đã lớn bổng và ngày càng xinh xắn, đáng yêu. 

Hai chị em rất yêu thương nhau, thích mặc đồ giống nhau. 

Tâm sự về hai cô con gái xinh xắn của mình, chị Sang hạnh phúc kể: "Hai đứa thương nhau lắm, tính cách thì cũng chưa bộc lộ rõ lắm, hai chị em vẫn học hỏi nhau, chị thế nào em sẽ thế đó và ngược lại.

Hai chị em hay mặc quần áo giống nhau nhưng thỉnh thoảng dỗi là không thèm mặc giống nhau nữa. Lúc ốm đau cũng giống nhau, cứ một đứa bị là hôm sau đứa còn lại sẽ lây. Ngày trước hai chị em giống nhau nhiều lắm nhưng dạo này thì có thể dễ dàng phân biệt được rồi vì Kỳ Anh gần đây ăn uống tốt nên tăng cân nhanh hơn Đan Nguyên. 

Cả hai cùng cao 1m30 nhưng Kỳ Anh nặng 32kg, mặt tròn hơn còn Đan Nguyên nặng 29kg. Mẹ cũng đang phải kìm ăn cho hai chị em chứ cũng không dám cho ăn nhiều quá".

Nhìn chung, Kỳ Anh và Đan Nguyên rất yêu thương nhau, ít khi tị nạnh vì hai bé thương mẹ nên tự hiểu phải đùm bọc, đoàn kết. 

Cô chị Kỳ Anh rất ngoan, tròn hơn cô em Đan Nguyên một chút nên mọi người dễ phân biệt hơn. 

Cô em Đan Nguyên xinh xắn, điệu đà. 

Chị Sang rất hạnh phúc vì có 3 đứa con ngoan, biết nghe lời và yêu thương mẹ. 

Hai chị em cũng giúp mẹ được rất nhiều việc, có hôm mẹ chở hai chị em đi học nhưng cũng có hôm hai chị em tự đèo nhau đi. Đi học về là hai chị em chia nhau đứa quét nhà, đứa phụ mẹ nấu cơm, ăn xong thì phụ mẹ rửa bát. Hai bé tự học bài, tự ngủ cùng nhau ở phòng riêng chứ không ngủ chung với mẹ. 

Kỳ Anh và Đan Nguyên cũng rất tình cảm, đi học về là quây quần tíu tít bên mẹ, thường xuyên nói yêu mẹ, thương mẹ. Dù bận rộn nhưng chị Sang cũng cố gắng dành nhiều thời gian cho các con, đưa bọn trẻ đi chơi, ăn uống vào mỗi cuối tuần. Nhìn các con khôn lớn, mạnh khỏe, ngoan ngoãn, chị Sang có thêm nhiều động lực để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.