Quay lại Dân trí
Dân Sinh

Chợ chính là nơi dân ta bày tỏ nỗi không biết sợ

Ai cũng nói sợ chỗ đông người. Nhưng mà chợ, là chỗ đông người, rất đông đấy, cũng có thấy người ta ngại đâu. Thì ai cũng phải ăn mà. Cứ ngồi lo lắng cũng vẫn đến bữa phải ăn gì đó. Dịch vụ đặt hàng qua mạng, đi chợ online rộ lên, quả có thế. Nhưng nó tránh cho người ta việc giao tiếp đông người thôi, chứ tránh dịch bệnh thì chắc chắn không.

Chợ chính là nơi dân ta bày tỏ nỗi không biết sợ - Ảnh 1.

Chợ vốn là chỗ đông người nên người dân cần đeo khẩu trang để đề phòng dịch bệnh

Rõ hơn bất cứ chỗ nào. Đi chợ cứ như đi vào vùng không dịch. Hoặc quên mất đang có dịch. Chỉ có cô hàng thịt lợn sáng nay âu sầu nói với tôi rằng bán chậm lắm, các nhà hàng đặt rất ít chứ không như trước. Bây giờ nhà hàng vắng khách, người ta ngại đến hàng đến quán, ngại đến chỗ đông người. Nên lượng thịt lợn bán ra mỗi ngày của cô sụt giảm. Chứ nói chung, bà con tiểu thương vẫn hồ hởi như chẳng có chuyện gì, hàng rau, hàng trứng… hết nhanh. Như mọi khi. Chợ sau Tết là chợ hoàn toàn bình thường, Hà Nội chỗ nào cũng vậy.

Người ta thấy chẳng thấy thiếu thứ gì sau Tết, trừ cái khẩu trang có thêm trên mặt. Mà khẩu trang đeo không quen, mua mua bán bán khó giao tiếp, nên chẳng phải ai cũng đeo. Nhất là sau khi nghe Bộ Y tế nói chỉ đeo khẩu trang khi cần thiết, không việc gì cứ phải khư khư trên mặt cả ngày, thế là siêu thị nhân viên đeo khẩu trang, chứ chợ dân sinh hỗn loạn mọi nhẽ khẩu trang cũng không phải thứ phổ biến lắm.

Chẳng có gì bảo đảm nhân viên y tế vận chuyển ngần ấy gói hàng từ khắp nơi, đến khắp nơi như thế, lại giữ vô trùng hoàn toàn được. Cái chuyện lo âu về dịch khép lại nhanh chóng qua chợ mạng. Mua ở đâu không quan trọng, nếu chuyện mua bán không làm người ta thỏa mãn, thỏa mãn mua bán chỉ có mua trực tiếp. Tóm lại chợ mạng tiện thì tiện, chẳng có gì đảm bảo.

Dân chợ xưa nay vốn không quan tâm đến gì khác ngoài doanh thu. Và bởi thế, nếu nhìn vào chợ, sẽ chẳng thấy ai quan tâm lắm đến dịch. Điều đó đáng để lo, hơn là đáng để vui. Cách mà người dân Hà Nội ứng xử với dịch, kể cả dịch nguy hiểm như dịch do virus Corona tên gọi mới là Covid-19 hiện tại cho thấy một thái độ sống gọi bằng tên là “bình chân như vại”, nó có truyền thống xa xưa nếu ai đó đã từng qua các mùa dịch Hà Nội.

Chẳng ai biết được tình hình dịch bệnh sắp tới còn diễn tiến thế nào, virus Covid-19 là dịch toàn cầu. Chợ bình chân như vại thì vẫn chợ riêng mang bản sắc Hà Nội. Chúng ta vì thế vẫn ngày ngày đi chợ, và dịch còn đấy, thì vẫn ngày ngày âu lo.