Quay lại Dân trí
Dân Sinh

Đàn ông sau ly hôn thường nghĩ gì về vợ cũ?

Nhưng có ai dám chắc rằng, không có 1 lúc nào đó bạn tự hỏi: Bây giờ anh ta đang nghĩ gì sau khi đã ly hôn?

Hai người trong một cuộc hôn nhân sẽ cùng nhau trải qua ngọt bùi rồi đến ngày mâu thuẫn, tranh chấp và đáng tiếc hơn là thời điểm không thể cứu vãn, ly hôn sẽ kết thúc tất cả. Phụ nữ đa phần là người thiệt thòi trong "cuộc chơi" này. Nên sau khi nếm đủ tổn thương, cuối cùng cô ấy cũng có thể bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng có ai dám chắc rằng, không có 1 lúc nào đó bạn tự hỏi: Bây giờ anh ta đang nghĩ gì sau khi đã ly hôn?

Để giải đáp phần nào thắc mắc ấy, để tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện của Cường - người đàn ông 35 tuổi thành đạt, tự nhận mình có tất cả nhưng vẫn cuối cùng vẫn "trắng tay".

Anh tâm sự: "Tôi đã yêu vợ cũ được 3 năm và chúng tôi trải qua cuộc hôn nhân 8 năm. Lúc đầu, tất cả đều tốt đẹp nhưng khi thời gian qua đi tôi thấy mọi thứ trở nên buồn tẻ chẳng có lý do.

Vợ cũ của tôi, từ một cô gái ngây thơ, vụng về đã biến thành một người mẹ 'có trình độ'. Cô ấy đủ khả năng làm tốt việc cơ quan, việc nhà, đối phó sự biếng ăn và nghịch ngợm của các con cùng những nết khó tính của bố mẹ chồng. Một chút nhàm chán và lặp lại khi nhìn cô ấy, đây không phải cuộc sống mà tôi muốn.

Rốt cuộc đàn ông sau ly hôn thường nghĩ gì về vợ cũ? - Đây chính là đáp án mang đầy tính trải nghiệm của ông chồng tội lỗi - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tuổi trẻ lãng mạn của những ngày đầu đã biến mất mãi mãi sau mỗi lần vợ tôi sinh nở. Tôi biết cô ấy muốn được tôi khen chăm chỉ, giỏi giang nhưng tôi không quan tâm.

Giống như hầu hết đàn ông, tôi cảm thấy vợ tôi giống như một bảo mẫu thậm chí là người giúp việc. Tôi dần dần dành thời gian và năng lượng của mình vào thế giới bên ngoài, thỉnh thoảng trò chuyện với một vài cô gái trẻ, để tôi lấy lại niềm đam mê như một người đàn ông phong độ.

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc ngoại tình huống chi là ly hôn. Nhưng sau khi thấy những tin nhắn mơ hồ đó, vợ cũ của tôi kiên quyết đề nghị ly hôn. Tôi luôn nghĩ rằng cô ấy không thể sống thiếu tôi. Tôi cũng không bao giờ đánh giá đàn ông sợ ly hôn hơn phụ nữ.

Chúng tôi giống như trong tất cả các trường hợp đổ vỡ hôn nhân: Một người chồng không muốn ly hôn và một người vợ khăng khăng đòi ly hôn.

Tôi nhớ khi thẩm phán hỏi cô ấy: 'Tôi nghĩ người đàn ông này vẫn còn tình cảm với cô, cô có chắc sẽ tìm được ai đó tốt hơn anh ta không? Tôi muốn nhắc cô rằng bây giờ cô là một bà mẹ có 2 con. Cô có chắc chắn sẽ mang lại một cuộc sống tốt hơn cho con cái của mình? Người đàn ông đã nhận ra lỗi lầm thì nên cho anh ta một cơ hội'.

Bất chấp sự hòa giải, câu trả lời tôi nhận được chỉ có 4 từ: 'Tôi không đồng ý'

Tôi biết rằng tôi không bao giờ có thể khiến cô ấy tin 1 lần nữa. Vào lúc đó, tôi nhận ra, tất cả những gì tôi đang có chỉ là một 'con sán' còn thứ tôi mất đi lại là cả sự sống.

Trong những ngày sau ly hôn, tôi không hạnh phúc như tôi tưởng tượng. Tôi cảm thấy chông chênh, đầy sợ hãi, khó chịu và thất vọng. Tôi cảm thấy bản thân có lỗi với tất cả mọi người: vợ, con, bố mẹ, kể cả là người thứ 3 mà tôi đã tham lam không muốn mất.

Điều đau đớn nhất là mỗi lần tôi đi gặp con thì tôi cũng sẽ gặp vợ cũ. Những bộ váy mới, kiểu tóc được thay đổi của cô ấy khiến tôi ấm ức trong lòng. Thật nực cười khi tôi giả vờ bỏ qua mọi điều tích cực mà cô ấy đã làm trước đó. Rốt cuộc, tôi chỉ có thể giả vờ chơi đùa cùng con 1 cách vô tư nhất và lén nhìn vợ cũ như 1 kẻ tội đồ.

Hai ngày trước, tôi thấy một người bạn kết hôn được hơn 20 năm đăng ảnh: 'Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới. Mình đã mua một chiếc bánh kem và về nhà thì thấy vợ cũng mua chiếc gần giống trong cùng một cửa hàng. Thật thú vị! Vợ chồng mình cứ thần giao cách cảm với nhau thế đấy!'.

Tôi đột nhiên ghen tị và căm ghét bản thân mình một cách điên rồ. Tôi nhớ rằng tôi cũng đã có nhiều năm thấu hiểu và chia sẻ với cô ấy. Vợ nấu ăn còn tôi phụ bếp, cô ấy lau nhà còn tôi rửa bát. Nhưng càng về sau tôi càng giống 1 gã chồng phế nhân, về đến nhà chỉ ăn và ngủ, chưa bao giờ biết trân trọng những gì vợ làm. Tôi hối thì đã quá muộn rồi".

Thế mới nói, thành công lớn nhất của người đàn ông không phải là danh tiếng và tài sản, cũng không phải là những mỹ nhân vây xung quanh. Thành công thực chất là sự trọn vẹn giữa sự nghiệp và gia đình, không quá giàu nhưng có thể nắm tay người mình yêu và già đi cùng nhau. Nếu nói hôn nhân là "công việc" quan trọng nhất trong cuộc đời của một người đàn ông thì vợ là "đối tác" quan trọng nhất trong cuộc sống của anh ấy, hãy tập trung thời gian đầu tư và chia sẻ.

Rồi sẽ có 1 ngày nào đó bạn nhận ra, chúng ta sẽ đạt được rất nhiều và mất cũng rất nhiều. Người duy nhất thực sự sẵn sàng đồng hành cùng bạn đến cùng, chỉ có vợ bạn. Thế nên đừng để sự nóng nảy bất chợt hay phút tham lam ngẫu hứng mà mất đi nửa cuộc đời.